Năm T 17 tuổi, làm pha chế trong một quán cà phê. Anh 23 tuổi, làm phụ bếp ở một khách sạn tầm trung
Cưới nhau gần 7 năm, không có tiền, cũng chẳng có con. Thằng chồng thì chỉ suốt ngày ăn nhậu, nói không nghe nên đường ai nấy đi
Trong cơn túng quẫn cần tiền mua sắm, T lên mạng vào trang gaixinhsg.me đăng kí để tìm khách. Làm riết thành quen thôi. Thế là bén nghề.
Mấy hôm trước khi chị cố mồi tôi, T nguýt dài: 'Con đó giá hai trăm rưỡi cũng đi.".
Giờ chị mới chừng 29 tuổi, phong trần đã lâu,kinh nghiệm đầy mình, mà khuôn mặt đã quá đỗi già nua và thân hình cũng muôn phần rệu rã. Chất 'gái' toát ra từ T đượm mùi hết đát.
Lão ma cô hành nghề xe ôm kiêm dắt gái có lần than thở với tôi: 'Trời, tôi còn phải đi làm mà nó cứ rủ tôi khách sạn hoài'. Nhưng khi nói chuyện với tôi, T vẫn đầy kiêu hãnh mà hét giá mình 2 chai như luyến tiếc một thời quá vãng. Tôi buồn cười cho cái sự hão ở đời kể cả gái điếm.
Như minh chứng cho sự rành nghề đầy đẳng cấp của mình, T bảo tôi hãy lên mạng lập tài khoản để dễ câu khách hay bước vào quán bar, thấy ai có vẻ sộp thì tiến tới ngọt ngào 'Hi honey' rồi bóp dái anh ta (hihi, đúng chỗ ngứa, thì đố thằng nào chịu được).
'Chẳng có thằng đàn ông nào mà chịu nổi khi đàn bà làm vậy hoặc là nó dắt em đi 'bum' hoặc là xách quần chạy không kịp' - chị đúc kết.
Tôi muốn sặc trước nghệ thuật quyến rũ của chị nhưng vẫn bình thản tiếp tục câu chuyện.
Tôi hỏi chị có người yêu chưa. Chị bảo call girl (gái gọi) không có một người cố định nhưng gần một năm nay chị cặp với cậu chàng người Algeria nhỏ hơn mình năm tuổi làm nghề bán quần áo.
Chị trưng ảnh cậu chàng kèm dòng chữ Love you forever (yêu anh mãi mãi) như bất kỳ người đàn bà nào trong cơn say tình.
Rồi hào hứng khoe hôm nay được cậu chàng tặng ba cái dây ngực và chục quần sịp. Tôi tò mò hỏi chồng cũ không tặng à? Ng. giãy nảy: 'Nó chỉ biết ăn nhậu. Có lo gì cho chị đâu'. Còn anh chàng này mỗi ngày đều cho chị vài 'xị'.
Phố Phú Nhuận lên ánh đèn như báo hiệu trời bắt đầu tối
Mắt chị lấp lánh sáng ngời khi nói họ sẽ cưới nhau cuối năm nay. Và rồi khấp khởi khoe chị lên chức má mì, chỉ chăn dắt gái, không cần phải đi khách nhiều.
Mưa tạnh. Chị chào tôi để lượn lờ dưới ánh đèn vàng ngái ngủ.
Còn khách, còn mình.